
Thư gửi người chờ thư
Ngày học hôm ấy kết thúc đúng giờ như mọi ngày. Chiều, tuyết đổ xuống mau hơn. Con đường phủ trắng một lớp tuyết như bôi kem. Toản đi nhanh về nhà, nó chẳng tha thẩn như mọi khi.

Sống đừng vô tăm tích
Tôi tin là vẫn có những kẻ đưa đường chui lủi ở đâu đó tạm thời ẩn nấp để chờ những kẻ nhẹ dạ từ Việt Nam tiếp tục ra đi vì sự mong muốn giàu thật nhanh trong tư cách những người Vô Tăm Tích, không quốc tịch, không sắc tộc.